Biết đến cờ bạc trực tuyến năm 2018, lúc đầu tôi chỉ nạp 200 nghìn đồng thử đùa, thử rút vì tính khá đa nghi, sợ nạp vào không rút được.
Tôi thấy nạp và rút tiền trong game khá nkhô giòn nên yên tâm. Tôi tround ứng dụng về, trong đó đủ những trò nghịch từ lô đề, đá bóng, tài xỉu..., không khác gì casino rộng lớn. Tôi tập trung đánh phỏm bởi đam mê trò này, thêm nữa có vẻ liên quan tới tính toán cao thấp hơn là những môn kia. Lúc đầu, tôi đánh từ hai nghìn đồng rồi lên dần đến 20 nghìn đồng.
Mọi thứ khá thuận tiện, tôi tự tín sẽ thành tựu vì nghĩ mình có kinh nghiệm hơn người khác. Có ngày tôi thắng được vài ba triệu đồngồng, có ngày vài trăm nghìn đồng. Rồi tôi nhận ra khi mình thắng, rút tiền vàng ra, lần sau đùa sẽ khó thắng hơn. Tôi lập tài khoản khác, nạp tiền vàng vào, lại thắng. Có ngày tôi lập bốn tài khoản, mỗi tài khoản thắng vài trăm tới hơn một triệu đồngồng là bỏ. Trong đầu tôi đầu tiên tưởng tượng ra một tương lai rạng rỡ, mỗi ngày chỉ tiêu tìm ba triệu đồngồng, một tháng có 90 triệu đồngồng, một năm sẽ sở hữu một tỷ đồng, lòng lâng lâng khó tả. Nhưng ở đời, mình khôn được thế thì thiên hạ chắc họ ngốc hết.
Được thời hạn ngắn, lập tài khoản mới tôi vẫn thua, tôi nghĩ ra dùng tài khoản ngân hàng khác, việc thắng cũng trùng lặp vài lần nhưng khó khăn hơn. Khi tôi hết tài khoản ngân hàng thì nhờ bè người đùa, họ dùng tài khoản nạp giúp, rồi cũng đến thời điểm sự khôn lỏi đấy của tôi hết hiệu nghiệm. Tôi nghĩ do nhà cái biết ID điện thoại thông minh và wifi của tớ nên họ sẽ soi. Tôi bỏ tiền trong game mua hẳn điện thoại thông minh khác, sim khác để lập tài khoản, quyết làm giàu với nhà cái, rồi vẫn thua. Ăn mãi quen mui, giờ thua tôi tức tối, khỏi lập tài khoản mới nữa, đùa bằng một tài khoản, con số tôi nạp nhiều dần, trước đây nạp 500 nghìn đồng rồi lên dần vài triệu VNDồng.
Tôi lại tìm ra được quy luật mới, mình nạp ba lần đầu thua, lần thứ tư có nhẽ nhà cái sẽ cho gỡ. Lúc này tôi lờ mờ nhận ra nhà cái lừa đảo rồi, ăn hay thua do nhà cái sắp xếp chứ version thân chẳng tài xuất xắc gì. Rồi cũng đến ngày sự tai hại đến, tôi đánh dần từ 50 nghìn đồng lên 500 nghìn đồng một lá, nạp vào tới con số chục triệu VNDồng. Đúng là lên bàn 500 nghìn đồng, chỉ trong nửa tiếng tôi ăn được hơn chục triệu VNDồng thật.
Một hôm, cũng như những lần trước, ba lần đầu nạp tiền xu thua, tôi tự tín lần thứ tư nhà cái sẽ cho gỡ nên nạp vào 12 triệu đồngồng. Nhưng không, gần đầy nửa tiếng là hết, tôi nạp thêm vào 20 triệu đồngồng, lần này nghịch được lâu hơn mà cũng chỉ đến sáng là hết tiền xu. Tôi cay cú, nạp điên loạn vì nghĩ xót xa, nhìn lại trong hai ngày đã thua hơn 100 triệu đồngồng rồi. Tôi hứa với lòng, nạp vào chỉ việc gỡ 20 triệu đồngồng là sẽ xóa game.
Từ time đấy, tôi đầu tiên vào vòng xoáy ngu ngốc, vào cạm bẫy mà nhà cái giăng ra, gần đầy ba ngày tiếp tục tôi bỏ ăn bỏ ngủ, nạp tiền xu điên loạn, giật mình nhìn lại, gần 800 triệu VNDồng đã bay theo chúng. Lúc này tôi bừng tỉnh, nghĩ đến số tiền xu trên mà lòng xót xa, bởi tôi ý thức được số tiền xu đó nhiều người làm cả đời không tồn tại được. Số tiền xu đó vào tay người cần, họ rất có thể nuôi được mấy thế hệ ăn học tử tế. Tôi tự chửi mình là người ngu ngốc, đốn mạt. Rồi tôi lại cho rằng phván bỏ hết suy nghĩ đó trong đầu, quên nó đi, làm lại, mình sẽ tìm lại được, không tiếc.
Trong quy trình đùa phỏm, tôi đã vào thử những game khác nữa, rồi cay đắng nhận ra tổng thể chỉ là bịp. Khi tôi say máu thử theo chẵn, càng theo càng dead, cứ theo chẵn và cuối với nó làm cho ra 33 ván lẻ liền. Tôi hiểu, đấy là lúc nhà cái cất vó, loại cá là tôi. Anh game thủ tôi, cũng con nhà đại gia, sở hữu nhiều khách sạn 5 sao, hơn 40 tuổi, còn tai hại hơn tôi vô tận. Anh chỉ đùa trò quay quay, nếu nó ra những hình ảnh liên tục giống nhau là thắng. Có lần anh quay sao được 90 triệu VNDồng, từ đó không bỏ được, thậm chí đến giờ anh bị mái ấm gia đình mang sang Australia ở vẫn không dứt ra nổi. Tôi khuyên anh vì biết anh đã nghiện giống mình. Vậy mà anh chỉ việc phải có tiền trong game, đi vay tứ tung từng triệu VNDồng một để nạp vào, quay được vài phút. Số tiền trong game anh thua lên tới hơn 40 tỷ đồng, thật khủng khiếp.
Điều tôi ân hận nhất là hai người người đùa, hồi đầu thấy tôi đùa dễ thắng, họ cũng lao vào. Giờ sau mấy năm họ vẫn không bỏ được, nợ nần ck chất, khổ vợ con. Chỉ rất cần được có tiền trong game là họ nghĩ ngay đến việc nạp vào game, từ một00 nghìn đồng họ cũng nạp. Họ là những người làm công ăn lương, tôi khó có niềm tin họ sẽ tỉnh ngộ nếu như không tồn tại một cú sốc, bán nhà rồi đẩy vợ con ra đường may ra mới tỉnh ngộ được. Tết vừa rồi, một thằng người đùa dẫn con về quê, được vài đồng mừng tuổi, mùng một tết anh ta lấy hết tiền trong game đó của con để đùa cờ bạc.
Tôi ra chợ mua cọng hành, thấy anh bán thành phầm đang quay ngang điện thoại cảm ứng, tôi hỏi nghịch trò gì, anh kêu xóc đĩa, mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Tôi nói với anh rằng nghịch cái này không ăn được đâu, anh cười bảo giờ em biết kiểu của nó rồi, cứ nạp hẳn hơn chục triệu đồngồng là ăn được. Tôi thầm nghĩ: "Vậy là anh sắp đi rồi, sẽ chẳng ai khuyên được trừ khi tài sản anh tự bay hết". Tôi đi ăn phở, nghe loáng thoáng hai anh thợ xây đang sửa quán nói với nhau, giờ tao biết kiểu của nó rồi, hôm qua tao nạp 300 nghìn đồng, ăn được hai triệu đồngồng. Tôi lại nhói lòng khi thấy hình ảnh mình trước kia. Thậm chí tôi về một tỉnh miền núi, thấy mấy cậu bán bánh mỳ vỉa hè cũng quay ngang điện thoại cảm ứng; về quê, mấy trai làng hở ra cũng quay ngang điện thoại cảm ứng.
Qua vài viết này, hy vọng đừng ai như tôi hay những người mà tôi vừa kể. Ai lỡ tay nhúng chàm rồi hãy dừng ngay lập tức mà sống và làm việc cho vui vẻ. Cờ bạc trực tuyến, tất tật đều là lừa đảo, bịp bợm. Bạn đã mang chân vào, gần như không tồn tại đường rút ra, thậm chí không lúc nào rút ra được. Trong khi lúc này, nhiều người ngang nhiên quảng cáo trên mạng, hàng chục phầm mềm, web cờ bạc trực tuyến, tôi tính nhẩm một chiếc phầm mềm mình nghịch, mỗi phút đã có cả tỷ đồng, thậm chí vài tỷ đồng đang đặt cược trên nó, tất tật đều là người Việt Nam. Nhà cửa những gamer sẽ tan nát để nuôi và làm giàu cho những kẻ đứng sau những game nguy hiểm kia.